Người nghiện đều cảm thấy có gì đó quỷ quyệt đang xâm chiếm họ. Vào thời gian đầu, nó chỉ đơn giản là "Tôi sẽ dừng lại, chỉ là không phải hôm nay". Để rồi, chúng ta dần tin rằng chúng ta không có đủ ý chí để dừng lại hoặc ý nghĩ rằng phải xem sex thì cuộc sống mới có niềm vui. Nghiện porn có thể được ví như việc bạn tìm cách tleo lên lại từ một cái hố trơn trượt: khi bạn ở gần đỉnh, bạn nhìn thấy ánh nắng - nhưng lại thấy mình như đang trượt xuống khi tâm trạng tệ đi. Cuối cùng, bạn mở trình duyệt và thủ dâm, rồi sau khi thủ dâm xong lại cảm thấy bản thân tệ hại
Hỏi một người xem porn, "Nếu bạn có thể quay trở lại thời điểm trước khi bạn nghiện, với kiến thức bạn có bây giờ, bạn có bắt đầu xem phim sex không?"
“KHÔNG BAO GIỜ!” sẽ là câu trả lời.
Hãy hỏi một người tiêu thụ porn mà không tin rằng porn gây ra tổn thương cho não bộ hoặc sự điều tiết của các thụ thể dopamine: "Bạn có khuyến khích con mình xem porn không?"
“KHÔNG ĐỜI NÀO!” lại là câu trả lời
Porn là một sự bí ẩn đặc biệt. Như đã nói ở các phần trước, vấn đề không phải là giải thích tại sao ta có thể dễ dàng loại bỏ porn, mà là giải thích tại sao việc bỏ porn lại khó. Vấn đề thực sự là giải thích tại sao mọi người vẫn tiếp tục thực hiện điều đó kể cả khi có hiểu biết về các vấn đề nó gây ra về mặt não bộ. Một phần lý do chúng ta xem vì có tới hàng chục triệu người cũng nghiện porn, nhưng tất cả họ đều ước rằng mình chưa từng xem. Họ khá tin vào việc bản thân họ thích xem porn và coi nó như thể là một đặc quyền của việc được giáo dục giới tính vậy, và cố gắng để trở nên nghiện ngập. Chúng ta sau đó sẽ dành phần đời còn lại của mình để ngăn người khác không thử và cố gắng tự mình cai nghiện, often thinking we're unique in this.
Chúng ta cũng dành phần lớn thời gian chìm đắm trong tuyệt vọng và đau khổ. Việc 'giáo dục' bản thân bằng những ảo tưởng khiến chúng ta mê mẩn và khao khát những hình ảnh vô tri, kể cả khi bên cạnh họ đã có những con người ấm áp bằng xương bằng thịt. Thông qua sự tăng và giảm liên tục của dopamine gây ra bởi PMO, chúng ta tự kết án mình suốt đời, sự tức giận, căng thẳng, mệt mỏi và rối loạn chức năng tình dục. Using porn, with its absence of the best parts of sex and connection, we end up feeling miserable and guilty.
Trên thực tế, việc đọc về khả năng gây nghiện và sức tàn phá của porn trên Internet ở trong cuốn sách này và trên các trang khác chỉ khiến ta thêm lo lắng và tuyệt vọng hơn. Đây là loại sở thích gì mà khi chúng ta làm thì chúng ta ước đã không làm, còn khi chúng ta không làm thì lại trở nên khao khát và thèm muốn được làm? Họ khinh bỉ bản thân mình mỗi khi đọc về tình trạng thiếu thẳng thắn và vô cảm, mỗi khi quay tay sau lưng người yêu hay vợ/chồng mình, mỗi khi họ không còn sức để tập thể thao sau khi vắt kiệt sức cho phim sex và thủ dâm. Một con người thông minh và lý trí ở phương diện khác lại dành cả ngày để tự nhục về bản thân mình. Tệ hơn cả, họ nhận lại được gì khi phải chịu đựng cuộc sống với những bóng đen khủng khiếp dày vò tâm trí? Chẳng được gì cả.
Có thể bạn đang nghĩ rằng "Nghe hợp lý đấy, nhưng một khi bị nghiện thì rất khó để loại bỏ cơn nghiện." Nhưng tại sao nó lại khó như vậy? Một số người cho rằng đó là do các triệu chứng cai nghiện mạnh (powerful withdrawal symptoms), nhưng rồi bạn sẽ sớm nhận ra, những triệu chứng cai nghiện thực sự không đáng kể. nên bạn sẽ thấy những người nghiện đã sống và chết để rồi chẳng không nhận ra bản thân họ là những người nghiện.
Một số người cho rằng porn miễn phí và con người nên nhận lấy ân hưởng về mặt sinh học này, nhưng điều này hoàn toàn sai - nó gây nghiện chẳng khác gì ma túy. Thử hỏi một người đã thề rằng họ chỉ thích 'erotica' như tạp chí Playboy xem họ đã từng vượt rào và trải nghiệm 'unsafe porn' chưa. nếu họ thành thật thì họ sẽ thú nhận về những lần họ đã vượt rào.
Đấy cũng chẳng phải là do "sở thích". Tôi thích tôm hùm, nhưng chưa tới mức mà phải ăn tôm hùm mỗi ngày. Với những thứ khác trong cuộc sống, chúng ta tận hưởng chúng khi làm chúng, nhưng chúng ta không ngồi một chỗ và cảm thấy thiếu thốn khi chúng ta không được làm những điều đó.
Có người nói:
"Nó mang tính giáo dục mà!" Vậy porn đã đóng vai trò giúp bạn trưởng thành thế nào?"
"Nó giúp ta thỏa mãn" Vậy tại sao porn lại khiến bạn bị cô lập và luôn cảm thấy thèm muốn?
"Nó mang lại cảm giác của sự giải thoát" - Thủ dâm xong khiến bạn loại bỏ được hoàn toàn stress từ cuộc sống của mình? Được rồi, chắc là được một tiếng đấy, rồi sau đó đời cũng quay lại vả vào mặt bạn. Vậy thì vấn đề đã được giải quyết chưa?
Nó giúp tôi ngủ ngon Bạn thực sự cần quay tay để có thể đi vào giấc ngủ? Có rất nhiều những phương pháp được khoa học kiểm chứng giúp chữa chứng mất ngủ, và một số nội dung khác.
Nhiều người tin rằng porn giúp cuộc đời họ bớt vô vị, nhưng cảm giác buồn chán là sự định hình của tâm trí. Porn sẽ khiến bạn có thói quen tìm kiếm sự mới lạ không sớm thì muộn, khiến bạn ngày càng cảm thấy chán cho đến khi cuối cùng bạn cũng bắt đầu cuộc chạy đua vô nghĩa ấy để tìm kiếm được clip mới, với cảm xúc mới và sự kích thích mới
Một số nói rằng họ xem porn vì bạn bè của họ và tất cả những người họ biết cũng xem porn. Nếu vậy, hãy cầu nguyện rằng bạn của bạn sẽ đừng bắt đầu có ý nghĩ tự chặt đầu để chữa đau đầu. Hầu hết người dùng khi nghĩ về nó đều đi đến kết luận rằng đó chỉ là một thói quen. Đây thực sự không phải là một lời giải thích tốt, nhưng do bạn đã loại bỏ đi tất cả những lời giải thích hợp lý và thông thường thông thường, lời giải thích này dường như là thứ duy nhất còn sót lại. Khá tiếc là, tất cả đều phi logic như nhau. Mỗi ngày trong cuộc sống chúng ta đều thay đổi thói quen, một số thói quen khá tuyệt vời. Chúng ta đã bị tẩy não và tin rằng PMO là một thói quen và thói quen đó rất khó để loại bỏ.
Are habits difficult to break? Drivers in the US are in the habit of driving on the right hand side of the road, yet when travelling overseas they break the habit with hardly any aggravation whatsoever. And when you get a new job you take on a different routine, so your habits change. These may take some getting used to, but it is nothing like breaking a life long struggle with porn addiction. We make and break habits every day of our lives, so why do we find it difficult to break a habit that makes us feel deprived when we don't have it, guilty when we do, one that we would love to break anyway, when all we have to do is stop doing it?
Những thói quen có khó bị phá vỡ không? Người lái xe ở Mỹ có thói quen lái xe bên phải đường, tuy nhiên khi đi du lịch nước ngoài, họ hầu như không vi phạm thói quen này mà hầu như không có bất kỳ tình huống nào nặng thêm. Thật nguỵ biện khi cho rằng những thói quen khó có thể phá vỡ. Chúng ta thực hiện và phá vỡ các thói quen hàng ngày trong cuộc sống của chúng ta. Vậy tại sao chúng ta lại cảm thấy khó khăn khi phá bỏ một thói quen khiến chúng ta cảm thấy thiếu thốn khi chúng ta không có nó, cảm thấy tội lỗi khi chúng ta có một thói quen mà chúng ta rất muốn phá bỏ, khi tất cả những gì chúng ta phải làm là ngừng làm nó?
The answer is that porn isn't habit, it's addiction! That's why it appears to be so difficult to ‘give up’. Most users don't understand addiction and believe that they get some genuine pleasure or crutch from porn. They believe they’re making a genuine sacrifice if they quit.
Câu trả lời rằng xem porn không phải là thói quen, mà là cơn nghiện. Đó là lý do tại sao nó dường như rất khó để 'từ bỏ'. Hầu hết người dùng không hiểu về chứng nghiện và tin rằng họ nhận được một số khoái cảm thực sự hoặc hỗ trợ từ porn. Họ tin rằng họ đang phải thực sự hy sinh nếu họ từ bỏ porn.
The beautiful truth is that once you understand the true nature of porn addiction and the reasons why you use it, you’ll stop doing it, just like that. Within three weeks, the only mystery will be why you found it necessary to use porn as long as you have and why you can't persuade other users how nice it is to not be a PMOer!
Sự thật tuyệt vời là một khi bạn hiểu bản chất thực sự của chứng nghiện porn và lý do tại sao bạn sử dụng nó, bạn sẽ ngừng làm việc đó, chỉ như vậy thôi. Trong vòng ba tuần, điều lạ kỳ duy nhất sẽ là tại sao bạn thấy cần phải sử dụng porn miễn là bạn có và tại sao bạn không thể thuyết phục những người dùng khác cảm thấy thật tuyệt khi không còn là PMOer!
Internet porn is a subtle and sinister trap that man and nature have combined to devise. Some of us are even warned about the dangers, but we can't believe how we aren't enjoying it. But what gets us into it in the first place? Typically it's free samples from amateurs and professionals who share. That's how the trap is sprung. If instead it warned us of the dangers of what we were getting into before even making that first peek, then the alarm bells would scream. Khiêu dâm trên Internet là cái bẫy tinh vi, nham hiểm nhất mà con người và thiên nhiên đã kết hợp để bày ra; nó là cái bẫy duy nhất trong tự nhiên mà việc thiết lập không đòi hỏi phải làm việc chăm chỉ. Một số người trong chúng ta thậm chí đã được cảnh báo về những nguy hiểm, nhưng chúng ta không thể tin rằng họ không thích nó. Nhưng điều gì đã đưa chúng ta vào nó ngay từ đầu? Điển hình là các mẫu miễn phí từ những người nghiệp dư và chuyên nghiệp chia sẻ. Đó là cách cái bẫy được giăng ra, 'cái nhìn trộm' vào các hình thu nhỏ trên bất kỳ trang khiêu dâm nào và các clip tự làm của những người mẫu vô danh.
But these bells don't scream. Perhaps it's the shocking nature of many clips that reassures our young minds we’ll never become hooked, thinking because we don't enjoy them, we can stop whenever we want to. Or maybe the seeming innocence of soft material doesn't trigger any alarm bells, much like a skillful weavings that a con artist can play to direct our mind. As intelligent human beings, we'd then understand why half the adult population was systematically addicted to something cutting down our very potential to perform what we're viewing. Curiosity brings us closer to the doorstep of addiction, but we don't dare to click on the thumbnails we're glancing at, fearing they'd make us ill or send us down into a perilous and immoral pathway. And if we accidentally clicked on one, often our only desire is to get away from the page as soon as possible, while at the same time desperately curious even more. Từ sự không phù hợp của nội dung trong các clip, tâm trí non nớt của chúng ta đã làm chúng ta yên tâm rằng chúng ta sẽ không bao giờ bị cuốn theo chúng, suy nghĩ bởi vì chúng ta không thích chúng, chúng ta có thể dừng lại bất cứ khi nào chúng ta muốn. Là những con người thông minh, chúng ta sẽ hiểu tại sao một nửa dân số trưởng thành nghiện một cách có hệ thống thứ gì đó làm giảm đi tiềm năng của họ để thực hiện những gì họ đáng ra có thể. Sự tò mò đưa chúng ta đến gần ngưỡng cửa của nghiện ngập, nhưng không dám nhấp vào một số hình thu nhỏ, vì sợ chúng làm bạn xấu. Nếu bạn vô tình nhấp vào một trang, mong muốn duy nhất của bạn là thoát khỏi trang đó càng sớm càng tốt.
Once this process has started, we are trapped. From now on we spend the rest of our lives trying to understand why we do it, telling our children not to start, and at odd times trying to escape ourselves. The trap is designed such that we try and stop only due to an ‘incident’, whether sexual performance, loss of a career or relationship, shortage of drive or just plain feeling like a leper. As soon as we stop, we have more stress due to withdrawal pangs, and with the method we relied on to remove that stress now unavailable. Sau đó, chúng ta dành phần còn lại của cuộc đời mình để cố gắng hiểu tại sao chúng ta làm điều đó, khuyên răn trẻ em đừng bắt đầu, và vào những lúc rảnh rỗi, chúng ta cố gắng tránh xa nó. Cái bẫy được thiết kế để chúng ta cố gắng và dừng lại chỉ do một 'sự cố', cho dù là hoạt động tình dục, mất sự nghiệp hoặc mối quan hệ, thiếu khả năng lái xe hoặc chỉ đơn giản là cảm giác như một người bị xa lánh. Ngay sau khi chúng ta dừng lại, chúng ta sẽ gặp nhiều căng thẳng hơn do những khó khăn khi cố thoát ra với phương pháp vô dụng mà chúng ta dựa vào để loại bỏ căng thẳng đó.
Our resolve for quitting then proves to be shaky. After a few days of torture we convince ourselves that we've picked the wrong time to quit, deciding we’ll wait for periods without stress, which upon arriving removes our reason for initially stopping. Of course, that period will never arrive fully, and we begin to believe that our lives tend to become more and more stressful. We leave the protection of our parents, and the stresses of work, homemaking, mortgages, buying shelter, and raising children begins to crowd our lives. But this is an illusion. The most stressful parts of any creature's life are actually early childhood and adolescence. Sau một vài ngày bị tra tấn, chúng ta đi đến quyết định rằng chúng ta đã chọn sai thời điểm để bỏ phim sex, ta quyết định sẽ chờ đến lúc mà không bị căng thẳng, suy nghĩ này ập đến sẽ loại bỏ lý do dừng lại của chúng ta ban đầu. Tất nhiên, giai đoạn đó sẽ không bao giờ đến vì trong thâm tâm chúng ta tin rằng cuộc sống của chúng ta có xu hướng ngày càng trở nên căng thẳng hơn. Rời khỏi sự bảo bọc của cha mẹ, những căng thẳng như công việc, nội trợ, tiền thuê nhà, chăm sóc con nhỏ, nghĩ về một ngôi nhà lớn hơn và nhiều con cái hơn đã lấn át cuộc sống của chúng ta. Đây là một ảo tưởng, sự thật là những phần căng thẳng nhất trong cuộc đời của bất kỳ sinh vật nào là thời thơ ấu và thời niên thiếu.
We tend to confuse responsibility and stress. A user's life — like a drug addict's — automatically becomes more stressful because porn doesn't relax us or relieve stress, as some try to make us believe. It's just the reverse, causing us to become more stressed as we continue using, with every guilt laden late night aftermath piling more straw onto the camel's back. Even users who kick the habit — as most do one or more times throughout their lives — can lead perfectly happy lives yet suddenly become hooked again. Wandering into the pornographic maze, our minds become hazy and we spend the rest of our lives trying to escape. Many do succeed, only to fall into the sinister trap at a later date. Chúng ta có xu hướng nhầm lẫn giữa trách nhiệm và căng thẳng. Cuộc sống của người xem porn - giống như một người nghiện ma túy - tự động trở nên căng thẳng hơn vì porn không giúp bạn thư giãn hoặc giảm bớt căng thẳng, vì một số cố gắng khiến bạn tin tưởng. Nó chỉ là mặt trái, khiến bạn trở nên căng thẳng hơn khi tiếp tục chất thêm gánh nặng lên mình. Ngay cả những người dùng bỏ thói quen (hầu hết thực hiện một hoặc nhiều lần trong suốt cuộc đời của họ) có thể có cuộc sống hoàn toàn hạnh phúc nhưng đột nhiên lại bị kéo trở lại. Lang thang trong mê cung khiêu dâm, tâm trí chúng ta trở nên mơ hồ và chúng ta dành cả phần đời còn lại để cố gắng trốn thoát. Nhiều người đã bỏ thành công, nhưng rồi lại để rơi vào cái bẫy nham hiểm này vào một ngày sau đó.
Solving the problem of porn addiction is a riddle. It is complex and difficult. But once you see the answer, it's simple and fun, and you wonder why you didn't think of that! EasyPeasy contains the solution to this puzzle, leading you out of the maze, never wandering in again. All you have to do is follow every instruction to the letter. However, if you take a wrong turn by jumping chapters, or blazing through the book at lightning speed without carefully making a deliberate effort on your first time reading, then the rest of the instructions are pointless. Nghiện khiêu dâm là một câu đố phức tạp và lôi cuốn, giống như một khối Rubik, thực tế là không thể giải được. Nhưng nếu bạn có giải pháp, nó trở nên thật đơn giản và thú vị! EasyPeasy chứa lời giải cho câu đố này, dẫn bạn ra khỏi mê cung, không bao giờ lạc vào nữa. Tất cả những gì bạn phải làm là làm theo hướng dẫn. Tuy nhiên, nếu bạn rẽ nhầm, các hướng dẫn còn lại đều vô nghĩa.
Anyone can find it easy to stop, but we must first establish the facts. No, not facts designed to scare you, there's already more than enough information out there. If that was going to stop you, you'd have already stopped. But why do we find it difficult to stop? Answering this requires us to know the real reason we’re still using porn, boiling down to two factors. They are: Bất cứ ai cũng có thể thấy dễ dàng để dừng lại, nhưng trước tiên chúng ta phải đưa ra các dẫn chứng. Không, không phải dẫn chứng được đưa ra để làm bạn sợ hãi, đã có quá đủ thông tin ở ngoài kia. Nếu điều đó ngăn cản bạn, bạn đã dừng lại. Nhưng tại sao chúng ta thấy khó dừng lại? Trả lời điều này đòi hỏi chúng ta phải biết lý do thực sự mà chúng ta vẫn sử dụng porn, có hai yếu tố. Đó là:
-
Nature and internet porn.
-
Societal brainwashing. Tự nhiên và khiêu dâm trên internet.
Tẩy não.
porn users are intelligent, rational human beings. They know they’re taking enormous future risks so they spend lots of time rationalising their ‘habit’. But porn users in their hearts know they’re fools, knowing they had no need to use porn before becoming hooked. Most remember that their first ‘peek’ was a mix of revulsion and novel curiosity. They then specialise in locating, filtering and bookmarking sites, working hard to become hooked. Những người sử dụng porn là những con người thông minh, có lý trí. Họ biết rằng họ đang phải đối mặt với những rủi ro to lớn trong tương lai, vì vậy họ dành nhiều thời gian để hợp lý hóa 'thói quen' của mình. Nhưng những người sử dụng porn trong thâm tâm của họ biết họ là những kẻ ngu ngốc, họ biết rằng họ không cần thiết phải sử dụng porn trước khi bị nghiện. Hầu hết đều nhớ rằng lần ‘xem trộm' đầu tiên của họ là sự pha trộn giữa sự kinh ngạc và tò mò điều mới lạ. Sau đó, họ hình thành thói quen, lọc và đánh dấu các trang web, dần dần trở nên bị nghiện.
Most annoyingly, there's the sense that non-addicts — most women, older guys, and people living in countries where high-speed internet porn is unavailable — aren't missing out on anything and find the situation laughable. By dismantling these factors in the next chapters, you too will understand the sinister trap! Điều khó chịu nhất, có cảm giác rằng những người không nghiện - hầu hết phụ nữ, đàn ông lớn tuổi và những người sống ở các quốc gia không có porn trên internet tốc độ cao - không bỏ lỡ bất cứ điều gì và thấy tình huống này thật nực cười. Bằng cách loại bỏ những yếu tố này trong các chương tiếp theo, bạn cũng sẽ hiểu được ‘cái bẫy nham hiểm’!